Nếu Không Có Chúa Thì Sao?
Lời Kinh Thánh khẳng định: “Kẻ ngu dại nói trong lòng rằng: chẳng có Đức Chúa Trời” (Thi Thiên 14:1). Và con người vẫn tiếp tục đi theo đường lối lòng mình muốn, mắt mình ưa thích và tìm đủ mọi cách để loại bỏ Đức Chúa Trời ra khỏi đời sống mình.
Giả sử, nếu cuộc đời này không có Đức Chúa Trời thì sẽ ra sao? Chắc chắn cuộc đời sẽ vô nghĩa lắm. Vì sao? Vì khi thiếu tình yêu thương chân thật từ nơi Đức Chúa Trời thì con người sẽ rất là đau khổ. Kinh Thánh nhấn mạnh “Đức Chúa Trời là tình yêu thương.” (I Giăng 4:8) Từ thuở ban đầu, Ngài đã tạo dựng con người để tương giao với Ngài trong mối liên hệ Cha con khắn khít. Chúa nói chuyện với con người và tổ phụ của loài người chúng ta là A-đam và Ê-va đã tương giao với Chúa trong vườn Địa đàng Ê-đen.
Nếu không có Đức Chúa Trời thì con người không thể có tình yêu thương và tình người chân thật vì bản chất của con người tội lỗi là ích kỷ, sống cho mình; như vậy nếu thiếu Thiên Chúa, thiếu tình yêu thương thì cuộc đời sẽ giống như trái đất không có mặt trời, chỉ còn là băng giá, buồn tẻ, u tối và chết chóc. Không có Chúa, con người sẽ sống với nhau, đối xử với nhau bằng những sự so sánh và hơn thua dựa trên vẻ đẹp, sắc đẹp bề ngoài, mức độ tài chính cao thấp, bằng cấp, địa vị, quyền hành và chức vị. Người giàu, kẻ mạnh ăn hiếp người nghèo, kẻ yếu.
Tất cả những điều tranh cạnh, hơn thua này sẽ tạo ra những con người mang đầy thù hằn vì ganh tị, ganh ghét nhau, cay đắng, giận hờn, ích kỷ và làm tổn thương nhau. Những sự tranh chấp không giải quyết được đã đưa đến những căng thẳng, va chạm, lời qua, tiếng lại, hận thù và rồi cuối cùng chiến tranh, bom đạn, chết chóc, tan thương kéo dài suốt cả lịch sử của loài người.
Nếu không có Đức Chúa Trời hiện hữu và tồn tại đời đời thì cuộc đời này sẽ không có hy vọng gì tươi sáng cho hôm nay và ngày mai. Tại sao? Tại vì sanh ra làm chi, sống trong cuộc đời gọi là bể khổ này để làm gì, để mắc vào cái vòng lẩn quẫn của sinh, lão, bịnh, tử; để phải đối diện với nhiều cái nghiệt ngã, trắc trở, khó khăn, và đau khổ. Nếu không có Đức Chúa Trời là Chân Thần công chính, thánh khiết và yêu thương thì con người cứ sống tuỳ theo ý mình thích, ăn chơi trác táng vì không có ai để mình phải chịu trách nhiệm, không phải ứng hầu trước toà án nào cả.
Là con người tội lỗi, bất toàn và nhiều khuyết điểm ai cũng mong sống làm sao để ăn hiền, ở lành, tu tâm, tích đức, mong sao những việc lành của mình làm trên đời sẽ nhiều hơn việc xấu và ác và nếu may ra sau này khi chết hồn đi xuống âm phủ, những điều lành,công đức và sự bố thí giúp đỡ người nghèo đã làm khi còn sống trên đất sẽ nhiều hơn để được lên Niết Bàn hay tiêu diêu một miền cực lạc nào đó. Nhưng sức lực con người có hạn, bao nhiêu chuyện đời làm lòng người bị phân tâm, trí não bị xáo trộn; chuyện làm ăn, sự bận rộn chi phối; càng khổ tu con người càng thấy lòng mình chưa an tịnh. Biết bao giờ mới đạt được đến chỗ không không!
Những người khổ tu, ép xác, diệt dục khi thành thật với chính mình, nhận biết rằng mình cố gắng tu sửa bao nhiêu năm còn chưa xong thì làm sao có thể dám giúp ai! Mỗi người phải tự cố gắng tầm sư, học đạo, tự trau dồi bản thân. Và thuyết luân hồi khiến cho con người ỷ lại, nghĩ rằng “Nếu kiếp này tu không xong thì cũng còn hàng vạn vạn kiếp sau để tu tiếp.” Nhưng Lời Chúa chép: “Theo như đã định cho loài người phải chết một lần, rồi chịu phán xét.” (Hê-bơ-rơ 9:27). Chúng ta chỉ có một cuộc đời để sống, một kiếp người để chọn quyết định tiếp nhận tin Chúa và tôn thờ Ngài là Đấng Hằng Sống và Chân Thật. Chỉ có Chúa và Lời Chúa là còn lại đời đời.
Thật vậy, khi con người hướng lòng về Thiên Chúa và tìm kiếm Ngài thì sẽ nhận biết rằng thật có Đức Chúa Trời. Chúng ta sẽ tìm kiếm Chúa và gặp được khi chúng ta tìm kiếm Ngài hết lòng. Tạ ơn Đức Chúa Trời vì Ngài quá yêu thương nhân loại trong khi chúng ta còn là người tội lỗi, sống trong tội và xa cách Chúa; hậu quả của tội lỗi là sự chết mất đời đời. Chúa đã ban cho chúng ta một hy vọng sáng ngời qua sự giáng sinh làm người của Chúa Giê-xu. Thánh Kinh chép: “Lòng Đức Chúa Trời yêu chúng ta đã bày tỏ ra trong điều này: Đức Chúa Trời đã sai Con một Ngài đến thế gian đặng chúng ta nhờ Con được sống. Nầy, sự yêu thương ở tại đây: ấy chẳng phải chúng ta đã yêu Đức Chúa Trời, nhưng Ngài đã yêu chúng ta, và sai Con Ngài làm của lễ chuộc tội chúng ta.” (I Giăng 4:9-10) Trong khi chúng ta còn là người có tội thì Đấng Christ vì chúng ta chịu chết.
Sách Phúc Âm Giăng 10 cho thấy Chúa Giê-xu là người Chăn Hiền Lành hy sinh tính mạng vì đàn chiên. Ngài đến đi tìm và cứu người bị hư mất; giống như người Chăn hiền lành đi tìm những con chiên lạc mất, đang sống lang thang vất vưởng, tương lai mịt mù, hướng đi vô định và đem trở về trong ràn chiên của Ngài. Chúa Giê-xu đến để cho chiên được sự sống và được sự sống dư dật, sung mãn và sự sống đời đời. Khi người có tội ăn năn tội lỗi và quay trở lại tiếp nhận Ngài làm Cứu Chúa và Chủ của tấm lòng và đời sống, Chúa tha thứ tội và cứu họ. Chúa Giê-xu là Đường đi, Chân lý và Sự sống dẫn chúng ta trở lại với Đức Chúa Trời là Cha.
Chúng ta thử suy nghĩ nữa đi, nếu thật sự không có Đức Chúa Trời thì mặt trời sẽ không mọc ban ngày và mặt trăng sẽ không chiếu rọi ban đêm cùng với các vì tinh tú lấp lánh. Vì sao? Vì có trí khôn để nhận biết thì chúng ta phải khẳng định vũ trụ vạn vật này không thể nào tự nhiên mà có được, và con người khôn ngoan này không thể nào tiến hoá từ một loài khỉ được. Thật có một Đấng Tạo Hóa quyền năng, đầy sự khôn ngoan nắm vững càn khôn, vũ trụ xoay vần ở trong một trật tự nhất định. Sức nóng ấm áp của mặt trời, sự mát mẻ dịu dàng của mặt trăng, và các vì tinh tú lấp lánh, sự thay đổi mùa và thì của khí hậu và thời tiết trong thiên nhiên khiến cho ta phải nhận biết rằng có một Đức Chúa Trời khôn ngoan, vĩ đại đã sáng tạo và đang điều hành nó.
Ngài chính là Alpha và Ômêga, Đầu Tiên và Cuối Cùng. Chúa vẫn đang chăm sóc vũ trụ, trái đất và con người một cách chi tiết. Thánh Kinh cho biết ngay cả những sợi tóc trên đầu chúng ta Chúa đã đếm hết rồi; 2 con chim sẻ đáng giá một vài xu mà nếu không bởi Chúa cho phép thì không một con nào rơi xuống đất. Loài hoa, cỏ dại ngoài đồng nay còn, mai mất mà Đức Chúa Trời còn cho nó mặc những màu sắc rực rỡ, đẹp đẽ sang trọng hơn vua Salômôn, vậy thì tôi và quý vị có thể an tâm, tin cậy nơi Ngài là Đấng hằng chăm sóc mọi nhu cầu trong đời sống của chúng ta.
Có lẽ có người tự hỏi: Tại sao tôi được cha mẹ sanh ra ở trên đời? Tại sao tôi là người Việt Nam, da vàng, mũi tẹt mà không là người Mỹ trắng? Tôi không chọn được gia đình, đất nước. Nhưng Chúa đã yêu thương, tạo dựng nên tôi; Ngài chọn tôi từ khi chưa lọt lòng mẹ và cho tôi biết Ngài. Chắc chắn Đức Chúa Trời có một chương trình diệu kỳ và đặc biệt cho mỗi đời sống của chúng ta. Mỗi người khi được Chúa tạo dựng nên trong lòng mẹ thì có một linh hồn cao quý và có giá trị đặc biệt trước mặt Đức Chúa Trời. Chúa tạo dựng chúng ta trong lòng của mẹ một cách đáng sợ và lạ lùng, không thể nào hiểu thấu được sự khôn ngoan, vĩ đại và lòng yêu thương vô bờ bến của Chúa.
Thật như vậy, Đức Chúa Trời có dẫn dắt tôi khi tôi đi vượt biên, khi lang thang băng qua rừng sâu đầy gian nan, hiểm trở, đen tối ở Campuchia, và Ngài nghe lời cầu nguyện của tôi, đem tôi đến bến bờ bình yên. Ngài thấy bạn khi đang ngồi trên thuyền vượt biên đầy nguy hiểm, cái chết gần kề khi thuyền bị chết máy trôi giạt mấy ngày trời giữa biển động, sóng to gào thét như muốn nuốt chửng chúng ta; Chúa thấy khi bạn trải qua cái nắng nóng của ban ngày, khát nước và cái lạnh buốt giá của ban đêm, Chúa thông cảm. Ngài hiểu. Ngài nghe tiếng kêu than, khóc lóc và lời cầu nguyện đơn sơ, chân thành “Chúa ơi cứu con!” Bạn còn nhớ lời cầu nguyện, “Nếu Ngài thật hiện hữu xin cho tàu ngoại quốc cứu chúng con và đưa đến bến bờ bình an! Con sẽ tin nhận Chúa và thờ phượng Ngài.” Chúa buồn khóc với chúng ta, những người mẹ hiền khi mất những đứa con vừa tuột ra khỏi tầm tay của mình. Khi sữa không còn, khi nước đã hết cạn, khi cơn sốt và bịnh tật thình lình ập đến, và thần chết vô tình cướp mất người thân yêu. Chúa vẫn bồng ẵm, chăm sóc và thông cảm. Ngài đang phán: “Ngài chính là sự sống lại và sự sống. Ai tin Ngài dù có chết, cũng sẽ sống. Còn ai sống mà tin Ngài sẽ chẳng bao giờ chết.” (Giăng 11:25-26)
Đức Chúa Trời quả thật hiện hữu; Ngài là Đấng Tự Hữu và Hằng Hữu. Ngài có thật, và Ngài quan tâm đến tôi, mỗi quý vị và các bạn. Chúa thấy và Ngài biết hết tất cả những gì chúng ta đang từng trải, và giữa những kinh nghiệm thương đau, mất mát, Chúa vẫn luôn ở cùng và mời gọi chúng ta là những người đang nặng gánh lo âu, mệt mỏi vì những gánh nặng tội lỗi và chán chường.
Hãy đến và trao cho Chúa hết tất cả mọi ưu sầu, lo toan, sợ hãi và tội lỗi dễ vấn vương để giang tay đức tin đón nhận lấy sự yêu thương thật sự từ nơi Đức Chúa Trời yêu thương, tiếp nhận sự tha thứ mọi tội lỗi ô nhơ trong đời sống, được Ngài cất hết những tội lỗi và mặc cảm tội lỗi xấu xa dày vò tâm hồn, được Chúa quyền năng giải phóng khỏi những xiềng xích, gông cùm của những lề thói xấu xa, của những nghiện ngập, những dục vọng buông thả, và ham muốn ích kỷ thấp hèn. Để rồi mỗi chúng ta vươn tới kinh nghiệm cho mình ánh sáng chân lý của Chúa Giê-xu chiếu vào tràn ngập tâm hồn, niềm vui không thể tả xiết, hy vọng tràn đầy và một tương lai sáng lạn, vĩnh cữu trong Chúa.
Bạn có đang biết mình đứng ở trong vị trí nào hôm nay trước mặt Đức Chúa Trời không? Là một tội nhân đang đứng trước mặt một Đức Chúa Trời thánh khiết và công chính, bạn sẽ nói gì để tự bênh vực mình? Làm thể nào để Thiên Chúa có thể mở cửa thiên đàng tiếp rước bạn và quý vị vào nhà Cha? Những công đức tích lũy hổm rày cân nặng được bao nhiêu trên cán cân công lý của Chúa? Sự tin tưởng vào tôn giáo và giáo chủ trên trần gian, những triết thuyết mơ hồ của những triết gia, với những lời hứa hẹn xuông của con người sẽ đưa linh hồn ta đi đến đâu khi nhắm mắt tắt hơi. Khi linh hồn bước vào trong cõi đời đời, lúc đó sẽ không còn một cơ hội nào nữa để quyết định.
Chết không phải là hết! Nhưng là được đưa xuống Âm Phủ chờ đợi ngày Thiên Chúa đoán xét. Linh hồn đời đời này sẽ phải ở một nơi, hoặc Thiên Đàng hay Điạ Ngục và Hoả Ngục đời đời. Mỗi chúng ta đều chỉ có duy nhất một cuộc đời để sống; một cơ hội để quyết định cho tương lai đời đời của mình. Linh hồn của bạn đang và sẽ đi về đâu? Bạn đã sẵn sàng để đối diện trước mặt Chúa chưa? Bạn có chắc chắn không, khi dựa và đặt cả tương lai đời đời của mình vào tôn giáo và những giáo chủ trên trần gian này hoặc những thần tượng và hình tượng hư không?
Hôm nay là thì thuận tiện, hôm nay là ngày cứu rỗi của Chúa dành cho bạn, và cơ hội tin Chúa một lần nữa đến với quý vị và các bạn. Hãy chạy đến với Chúa ngay hôm nay và trong thì giờ quan trọng này đặt đức tin của mình trọn vẹn nơi Chúa Giê-xu. Kính mời quý vị và bạn hãy mở toang cửa lòng ra, xưng nhận hết mọi tội lỗi, ăn năn từ bỏ hết tội lỗi đã phạm với Chúa bấy lâu nay, lấy đức tin đơn sơ tiếp nhận Chúa Giê-xu bước vào tấm lòng làm Cứu Chúa và Chủ của đời sống. Chúa đang chờ đợi bạn quyết định đừng chậm trễ! Rô-ma 10:9-10 chép: “Vì nếu miệng ngươi xưng nhận Đức Giê-xu là Chúa và lòng ngươi tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ chết sống lại thì ngươi sẽ được cứu. Vì tin trong lòng thì được sự công chính, và xưng nhận nơi miệng thì được sự cứu rỗi.” Giăng 1:12 cũng chép: “Nhưng những ai tiếp nhận Ngài, nghĩa là tin danh Ngài, thì Ngài ban cho quyền trở nên con Đức Chúa Trời.” “Tất cả người nào kêu cầu danh Chúa đều được cứu.”
Hãy cầu nguyện thưa với Chúa với tất cả lòng thành: “Kính lạy Chúa, con nhận biết con là người có tội. Con nghe lời Chúa rao giảng hôm nay. Con biết Chúa yêu thương con rất là nhiều và Ngài đã chết thế cho con. Con mở lòng ra ăn năn tất cả những tội lỗi con đã phạm với Ngài. Con lấy đức tin tiếp nhận Chúa Giê-xu vào lòng của con. Xin ban cho con sự tha thứ hết tất cả mọi tội lỗi và nhận con làm con của Ngài. Con hết lòng thành tâm cầu nguyện trong danh Chúa Cứu Thế Giê-xu. Amen.”
Mục sư Nguyễn Vũ Ngọc Linh
Friday, January 20, 2012
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment